Edith Eva Eger was just a teenager in 1944 when she experienced one of the worst evils the human race has ever known. As a Jew living in Nazi-occupied Eastern Europe, she and her family were sent to Auschwitz, the heinous death camp. Her parents were sent to the gas chambers but Edith’s bravery kept her and her sister alive.  Toward the end of the war Edith and other prisoners had been moved to Austria. On May 4, 1945 a young American soldier noticed her hand moving slightly amongst a number of dead bodies. He quickly summoned medical help and brought her back from the brink of death.
The Choice

2018

Edith Eger

Goodreads

3 phút

Năm 1944, Edith Eger, một vũ công ba-lê tài năng mười sáu tuổi, bị đưa vào trại Auschwitz cùng với cha mẹ cô và chị của mình. Cha và mẹ cô bị đưa ngay vào phòng hơi ngạt khi vừa xuống tàu, cùng chung số phận với hơn 430,000 người Do Thái Hungary khác.

Chỉ vài giờ sau, cô buộc phải múa ba-lê để mua vui cho Josef Mengele , người được mệnh danh Thiên Thần Cái Chết, và được hắn thưởng cho một ổ bánh mì. Cô chia sẻ phần thưởng ít ỏi của mình với các bạn cùng lán trại, mà không biết rằng, nhờ đó cô sẽ được cứu sống về sau.

Edie và chị của mình, Madga đã cùng nhau sống sót qua nhiều trại tập trung khác nhau. Khi được giải phóng khỏi trại Gunskirchen năm 1945 bởi Lữ đoàn Bộ binh 71 (Hoa Kỳ) , cô và chị mình nằm dưới một đống xác, thậm chí không đủ sức để mở mắt khi nghe binh lính gọi tìm người sống sót.

Khi đến trại, Viktor Frankl đã là một bác sĩ trị liệu tâm lý nhiều năm kinh nghiệm, nên cái nhìn của ông mang tính quan sát nhiều hơn. Với Edith Eger, một cô gái đang ở đỉnh cao của sự nghiệp thể thao, hơn 1 năm ở trại tập trung đã để lại những tổn thương sâu sắc mà cô luôn cố chôn dấu vĩnh viễn.

Mãi đến năm 1966, lần đầu tiên cô biết đến Man’s Search for Meaning khi bắt đầu đến trường đại học và viết một bài luận ngắn về nó. Hai năm sau, Viktor Frankl viết thư cho cô, giúp cô bắt đầu hành trình hàn gắn những vết thương chôn chặt trong lòng hàng chục năm qua.

Bà viết quyển sách này khi đã 90 tuổi, mô tả hành trình hàn gắn quá khứ của mình, với vô số các câu chuyện đan xen giữa kinh nghiệm của mình và nhiều bệnh nhân bà điều trị.

Trích dẫn
I can see that Dr. Mengele, the seasoned killer who just this morning murdered my mother, is more pitiful than me. I am free in my mind, which he can never be. He will always have to live with what he’s done… I transport myself out of the barracks and onto the stage of the Budapest Opera Housekhi múa ba-lê mua vui cho Dr. Mengele
Good luck winning the war with my pacifist dancer’s blood!khi bị buộc lấy máu để truyền cho binh sĩ Đức
The irony of freedom is that it is harder to find hope and purpose.sau khi đoàn tụ với chị mình, Klara
“I don’t know,” I said, “by the time I finish school, I’ll be fifty.” He (the principal) smiled at me. “You’re going to be fifty anyhow,” he said.khi định lấy bằng tiến sĩ ở tuổi 45
Suffering is inevitable and universal. But how we respond to suffering differs.
This is the work of healing. You deny what hurts, what you fear. You avoid it at all costs. Then you find a way to welcome and embrace what you’re most afraid of. And then you can finally let it go.
To forgive is to grieve – for what happened, for what didn’t happen – and to give up the need for a different past.
There are infinite number of things you could have done differently in your life. Those choice are done, the past is gone, nothing can change that.
But you can choose how you live now.

My precious, you can choose to be free.

Read more

Gate’s Notes

Moonwalking with Einstein
Memoir
Man's Search for Meaning
Holocaust
Eyewitness Auschwitz
Holocaust
Maid
Memoir